Với hơn hai thập kỷ đắm mình trong thế giới điện ảnh, tôi đã chứng kiến không ít tác phẩm khai thác chủ đề thanh xuân vườn trường. “Tôi Có Bệnh Mới Thích Cậu (Lovesick)” thoạt nhìn có vẻ là một bổ sung quen thuộc cho dòng phim này từ điện ảnh Đài Loan, nhưng thực tế lại ẩn chứa một chiều sâu đáng ngạc nhiên, dám đẩy sự trong trẻo của tuổi học trò đến bờ vực của một hiện thực tàn nhẫn và đầy chiêm nghiệm.
Câu chuyện mở ra với Diệp Tử Kiệt (Chiêm Hoài Vân), một học sinh cá biệt đầy nghịch ngợm. Sau một màn “phá phách” kinh điển, anh chàng đứng trước nguy cơ bị đuổi học và mất đi khoản thừa kế. Trong lúc tuyệt vọng, một “chẩn đoán” ung thư nhầm lẫn bất ngờ xuất hiện, trở thành lá bùa hộ mệnh cứu Tử Kiệt khỏi án phạt. Nhờ đó, cậu được phép tiếp tục đi học và được “chăm sóc đặc biệt” bởi lớp trưởng gương mẫu, con nhà người ta Diệp Tử Khiết (Giang Thi).
Mối quan hệ “oan gia ngõ hẹp” của hai người bắt đầu từ đây. Tử Kiệt phải gồng mình diễn “bệnh nhân ung thư” để qua mắt cô bạn sắc sảo, trong khi Tử Khiết kiên nhẫn làm tròn trách nhiệm được giao. Những màn đối đáp dở khóc dở cười, những rung động đầu đời trong sáng dần nảy nở giữa hai cá thể trái ngược như lửa với nước. Đây là khoảng thời gian mà bộ phim xây dựng một cách tỉ mỉ, đưa khán giả đắm chìm vào không khí thanh xuân ngọt ngào, đầy bẽn lẽn nhưng cũng không thiếu những sóng gió nhỏ đầu đời.
Diệp Tử Kiệt và Diệp Tử Khiết lần đầu gặp gỡ, khởi đầu mối quan hệ đặc biệt trong phim Tôi Có Bệnh Mới Thích Cậu
Điện ảnh Đài Loan dường như đang trong thời kỳ tái sinh mạnh mẽ với những bộ phim thanh xuân, và “Tôi Có Bệnh Mới Thích Cậu” là một minh chứng rõ nét. Phim được kể qua ba chương sách, mỗi chương mang một tông giọng riêng biệt, dẫn dắt người xem từ sự hài hước nhẹ nhàng đến những cảm xúc sâu lắng hơn. Tình yêu, tình bạn và những khao khát giản dị của tuổi mới lớn được khắc họa tinh tế, gợi lại mùi ghế gỗ, phấn trắng và những rung động đầu đời khó quên. Dù không phải là một tác phẩm đột phá về mặt cấu trúc hay nhịp độ (phim có phần chậm rãi, ít cao trào ở nửa đầu), nhưng chính sự êm đềm này lại là phương tiện để cảm xúc lắng đọng và thấm sâu.
Hai nhân vật chính đối mặt với những thử thách trong mối quan hệ, tạo nên ‘sóng gió’ trong phim thanh xuân Đài Loan
Phim đã làm tốt việc tái hiện lại một thời thanh xuân êm ả, xa vắng qua những khung hình tươi tắn, dễ chịu. Những góc máy bao hàm cùng dàn cảnh đơn giản mà nên thơ đã tạo nên một thế giới trong trẻo, đầy sức sống. Dàn diễn viên trẻ với ngoại hình sáng cùng lối diễn xuất tự nhiên đã thổi hồn vào nhân vật, mang đến những lát cắt nội tâm phức tạp mà duyên dáng, đặc biệt là sự “phản ứng hóa học” đáng yêu giữa Chiêm Hoài Vân và Giang Thi.
Tình bạn và những khát vọng tuổi trẻ được khắc họa sâu sắc trong phim Tôi Có Bệnh Mới Thích Cáºu
Tuy nhiên, đừng để sự êm dịu ban đầu đánh lừa. Khi bộ phim dần vượt ra khỏi bối cảnh trường học, nó bất ngờ đẩy người xem vào một nỗi đau đớn đến nghẹt thở. Sự lật kèo bất ngờ trong kịch bản đã biến một bộ phim thanh xuân ngỡ chỉ có tình yêu thành một bi kịch hiện thực tàn nhẫn. Đạo diễn Hứa Phú Tường đã khéo léo sử dụng sự tương phản này để gửi gắm một thông điệp mạnh mẽ: thanh xuân không phải lúc nào cũng dịu dàng, và “sau này” đôi khi là một đặc quyền mà không phải ai cũng kịp chạm tới.
Khung cảnh yên bình, lãng mạn nhưng chất chứa nỗi buồn thầm lặng của phim thanh xuân ‘Lovesick’
Khoảnh khắc cú twist bùng nổ cũng là lúc các diễn viên chứng tỏ sự trưởng thành trong diễn xuất. Những khoảng lặng họ mang đến chứa đựng bao nỗi niềm không cần quá nhiều lời thoại để diễn đạt, trở nên đắt giá và làm nên một đoạn kết cắt sâu, thấm đẫm. Bộ phim khiến ta phải tự vấn: Liệu chúng ta có đang phí hoài cái “sau này” của bản thân, xem nhẹ nó đến mức không bao giờ thực hiện những lời hứa với chính mình? “Tôi Có Bệnh Mới Thích Cậu” thực sự đã siết chặt trái tim người xem ở đoạn này.
Chết trẻ luôn là một bi kịch, và bộ phim này, dù sáng sủa, vẫn gợi nhắc chúng ta về sự mong manh của cuộc đời. Ý vị nhân sinh cứ dịu dàng mà cứa vào tâm can khán giả mãi khi phim kết thúc, để lại một nỗi buồn da diết mà không cần bất kỳ tiếng khóc nấc ồn ào nào.
Cảnh kết phim ‘Tôi Có Bệnh Mới Thích Cáºu’ với thông điệp lắng đọng về cuộc sống và tình yêu
Điểm Cộng:
- Kịch bản độc đáo và bất ngờ: Bắt đầu với một tiền đề hài hước, phim khéo léo lật kèo thành một bi kịch sâu sắc, tạo chiều sâu cảm xúc hiếm thấy ở dòng phim thanh xuân.
- Diễn xuất chân thực: Chiêm Hoài Vân và Giang Thi thể hiện xuất sắc vai diễn, đặc biệt là khả năng truyền tải nội tâm phức tạp và sự ăn ý trong phản ứng hóa học.
- Hình ảnh và âm thanh tinh tế: Quay phim đẹp, màu sắc tươi sáng, sau đó chuyển tông trầm phù hợp với diễn biến tâm lý. Âm nhạc phim da diết, góp phần tạo không khí hoài niệm và bi thương hiệu quả.
- Thông điệp ý nghĩa: Khuyến khích khán giả trân trọng hiện tại và tương lai, suy ngẫm về giá trị của thời gian và những cơ hội “sau này”.
- Dám đi ngược lại công thức: Phim không ngại phá vỡ khuôn mẫu “happy ending” điển hình của phim thanh xuân, mang đến một cái kết chân thực và ám ảnh.
Điểm Trừ:
- Nhịp độ chậm rãi ở nửa đầu: Đối với một số khán giả yêu thích sự kịch tính hoặc nhịp phim nhanh, phần mở đầu có thể tạo cảm giác hơi lê thê.
- Tiền đề “bệnh giả” có phần quen thuộc: Mặc dù được phát triển một cách thông minh, ý tưởng ban đầu này không hoàn toàn mới mẻ, có thể khiến người xem dễ đoán trước nếu không kiên nhẫn chờ đợi twist.
- Tiềm năng khai thác chưa trọn vẹn: Một số tuyến nhân vật phụ hoặc tình tiết nhỏ có thể được đào sâu hơn để tăng thêm sự phong phú cho câu chuyện tổng thể.
Chấm điểm:
- Kịch Bản: 8.5/10 (Dù có khởi đầu quen thuộc, sự phát triển và cú lật kèo đã nâng tầm kịch bản).
- Diễn Xuất: 8.0/10 (Hai diễn viên chính và dàn diễn viên phụ đều thể hiện tròn vai, có chiều sâu).
- Âm Thanh – Hình Ảnh: 8.5/10 (Góc quay đẹp, màu sắc điện ảnh, âm nhạc cảm xúc).
- Tổng điểm: 8.3/10
“Tôi Có Bệnh Mới Thích Cậu” là một tác phẩm thanh xuân không ồn ào, không náo nhiệt, nhưng lại để lại những vết cứa sâu sắc trong lòng người xem. Đó là một bản tình ca buồn, một tiếng thở dài về tuổi trẻ và số phận, nhắc nhở chúng ta về sự quý giá của từng khoảnh khắc và “đặc quyền” được sống, được yêu, được hy vọng vào một “sau này” có thực. Một bộ phim đáng xem cho những ai tìm kiếm sự chiêm nghiệm và những cảm xúc lắng đọng.